Nữ chủ tịch cả nam trợ lý ân ái trong văn phòng, buồn… Cháu về đây. Nó cất giọng buồn bã và quay người bước ra, không nhìn cô. Nó nghĩ thế là xong rồi, chắc hẳn nỗi ân hận đã giày vò cô suốt ngày hôm qua và cô không muốn tiếp tục nữa. Bấy giờ Linh như sực tỉnh thoát ra khỏi màn sương lạnh giá do chính mình buông xuống. Cô cất tiếng: – Minh, ở lại cô nhờ một lát. – Vâng, gì thế ạ. – Minh ngẩng lên nhìn cô với vẻ mặt buồn bã. – Cứ ở lại một lát. – Linh nói và đi nhanh khỏi bếp ra phòng khách. Minh đi ra sau, Nữ tài phiệt cả nam trợ lý ân ái trong văn phòng nó nói với bố là ở lại nói chuyện với