Sự gạ gẫm mây mưa của mụ dì ghẻ siêu vòng 3, Ông ta không nói gì, chỉ phất phất tay cho hắn lui ra ngoài. – Em có trách tôi không? – Giọng ông ta đều đều hỏi. Khánh Phương lắc lắc đầu, cô không nói chuyện vì thứ kinh tởm kia đang muốn trôi xuống cuống họng. – Lên đây đi… Khánh Phương mệt mỏi, ngồi dậy, Lời mời gọi đóng gạch của mụ dì ghẻ mông to tròn cô quỳ gối trước hai chân ông ta. Nhìn gương mặt xinh đẹp lấm lem dơ bẩn của Khánh Phương, ông ta thở dài cảm thán, rút từ túi áo Pijama đưa cho cô một cái khăn mùi xoa. Khánh Phương nhận lấy, lau miệng mình, nước mắt không kềm được nhỏ giọt…